!...NhímXù...!
[AI đÓ]thay thế [EM] đi cùng [ANH] đến cuối con đường
" Định mệnh mang chúng ta đến với nhau, nhưng chính chúng ta làm định mệnh thành sự thật " . Chúng ta sống trên đời ko phải để tìm thấy một người hoàn mỹ và yêu thương, mà chính là học cách yêu thương một người không hoàn mỹ một cách trọn vẹn.
Rồi một ngày ....
Sẽ có "ai đó" thay thế "em" xoa dịu những vết hằn nơi trái tim nhỏ bé của "anh". Để anh thấy cuộc đời này vẫn có những con tim cùng chung nhịp đập, vẫn còn có những tình yêu thật sự, và để anh tin vào chính tình yêu của anh dành cho "ai đó".
Sẽ có"ai đó" thay thế"em" siết thật chặt bàn tay anh, níu anh lại những khi anh tưởng mình sẽ buông rơi mọi thứ, buông rơi cả "ai đó", chỉ vì những chuyện xảy ra"xung quanh" cuộc sống của anh làm anh mất tin tưởng vào những điều "diệu kì", ví như "tình yêu" vậy.
Sẽ có "ai đó" thay thế "em" ôm ghì lấy anh, khe khẽ vào tai anh :"...yêu anh nhìu lắm!" Để anh nghe tiếng con tim mình thổn thức và nhận ra rằng, anh cũng có một tình yêu, và anh đang yêu "ai đó" nhìu nhìu lắm.
Sẽ có "ai đó" thay thế "em" chạm nhẹ một cái hôn lên khóe môi anh, để con tim anh ấm lại mỗi khi anh nghi ngờ rằng, mình sẽ ko thể mang đến hạnh phúc cho "ai đó", sẽ ko thể đáp lại tình yêu của "ai đó" một cách trọn vẹn.
Rồi, "ai đó" sẽ thay thế"em" được anh siết chặt vào lòng, để anh vững lại niềm tin và nhìn về một tương lai, nơi ấy anh là bờ vai vững chãi bên "ai đó" bước về "cuối con đường".
Ngày nắng ấm ...
Và cũng là ngày"ai đó" sẽ thay thế "em" cùng anh bước vào"Lễ đường" , sẽ thay thế "em" lồng vào ngón tay áp út của anh chiếc nhẫn đôi thật đẹp ...
.... Một cuộc sống mới mở ra cho anh ... cũng là một phần cuối của con đường ...
Nơi ấy ...
"ai đó" sẽ thay thế "em" cùng anh đón những tia nắng ban mai rơi qua từng kẽ những chiếc lá non nơi bậu cửa. Và bắt đầu một ngày mới thật nồng ấm dịu dàng ...
.......... những chuỗi ngày thanh thản bình yên rồi sẽ đến với anh, vì sát cùng anh luôn có "ai đó" thay thế "em" là cái vỗ vai nhè nhẹ, là cái ôm ghì thật chặt, là chỗ dựa để anh có thể vượt qua tất cả mọi ưu buồn phiền muộn trong cuộc sống ...
..... Và rồi khi ấy ... nơi con tim anh ... dẫu chỉ còn là một góc nhỏ thì hình bóng "ai đó" cũng đã thay thế em hoàn toàn ...
em trở thành một nỗi "miên man" trong "bóng tối" anh nhìn vào "xa xăm" .... những tàn điếu thuốc rơi và ly cafe nhiễu giọt ... mà "ai đó" sẽ ko bao giờ hiểu nổi đằng sau "màn đêm" ấy là điều gì...
duy nhất có một điều rằng "ai đó" sẽ ko bao giờ có thể thay thế được t/y em dành cho anh...
" Định mệnh mang chúng ta đến với nhau, nhưng chính chúng ta làm định mệnh thành sự thật " . Chúng ta sống trên đời ko phải để tìm thấy một người hoàn mỹ và yêu thương, mà chính là học cách yêu thương một người không hoàn mỹ một cách trọn vẹn.
Rồi một ngày ....
Sẽ có "ai đó" thay thế "em" xoa dịu những vết hằn nơi trái tim nhỏ bé của "anh". Để anh thấy cuộc đời này vẫn có những con tim cùng chung nhịp đập, vẫn còn có những tình yêu thật sự, và để anh tin vào chính tình yêu của anh dành cho "ai đó".
Sẽ có"ai đó" thay thế"em" siết thật chặt bàn tay anh, níu anh lại những khi anh tưởng mình sẽ buông rơi mọi thứ, buông rơi cả "ai đó", chỉ vì những chuyện xảy ra"xung quanh" cuộc sống của anh làm anh mất tin tưởng vào những điều "diệu kì", ví như "tình yêu" vậy.
Sẽ có "ai đó" thay thế "em" ôm ghì lấy anh, khe khẽ vào tai anh :"...yêu anh nhìu lắm!" Để anh nghe tiếng con tim mình thổn thức và nhận ra rằng, anh cũng có một tình yêu, và anh đang yêu "ai đó" nhìu nhìu lắm.
Sẽ có "ai đó" thay thế "em" chạm nhẹ một cái hôn lên khóe môi anh, để con tim anh ấm lại mỗi khi anh nghi ngờ rằng, mình sẽ ko thể mang đến hạnh phúc cho "ai đó", sẽ ko thể đáp lại tình yêu của "ai đó" một cách trọn vẹn.
Rồi, "ai đó" sẽ thay thế"em" được anh siết chặt vào lòng, để anh vững lại niềm tin và nhìn về một tương lai, nơi ấy anh là bờ vai vững chãi bên "ai đó" bước về "cuối con đường".
Ngày nắng ấm ...
Và cũng là ngày"ai đó" sẽ thay thế "em" cùng anh bước vào"Lễ đường" , sẽ thay thế "em" lồng vào ngón tay áp út của anh chiếc nhẫn đôi thật đẹp ...
.... Một cuộc sống mới mở ra cho anh ... cũng là một phần cuối của con đường ...
Nơi ấy ...
"ai đó" sẽ thay thế "em" cùng anh đón những tia nắng ban mai rơi qua từng kẽ những chiếc lá non nơi bậu cửa. Và bắt đầu một ngày mới thật nồng ấm dịu dàng ...
.......... những chuỗi ngày thanh thản bình yên rồi sẽ đến với anh, vì sát cùng anh luôn có "ai đó" thay thế "em" là cái vỗ vai nhè nhẹ, là cái ôm ghì thật chặt, là chỗ dựa để anh có thể vượt qua tất cả mọi ưu buồn phiền muộn trong cuộc sống ...
..... Và rồi khi ấy ... nơi con tim anh ... dẫu chỉ còn là một góc nhỏ thì hình bóng "ai đó" cũng đã thay thế em hoàn toàn ...
em trở thành một nỗi "miên man" trong "bóng tối" anh nhìn vào "xa xăm" .... những tàn điếu thuốc rơi và ly cafe nhiễu giọt ... mà "ai đó" sẽ ko bao giờ hiểu nổi đằng sau "màn đêm" ấy là điều gì...
duy nhất có một điều rằng "ai đó" sẽ ko bao giờ có thể thay thế được t/y em dành cho anh...